1. G Màn đêm cố che C đi những gì
G Tận nơi đen tối ấy C có còn điều chi
G Bình minh mang ánh sáng C lấp đi màu cô đơn
Am Nhưng cớ D sao tôi vẫn muốn cô G đơn.
2. G Ngày trôi với riêng C tôi lặng thầm
G Chẳng chen lấn với C những ồn ào xung quanh
G Yêu là điều khó khăn, nhưng Bm đôi khi cũng dễ Em dàng
Dễ Am dàng từ D chối đối phương là G vì.
T-ĐK:
Chọn cô C đơn làm bạn với Bm những nỗi Em buồn
Chọn yếu Am đuối để D sau này mạnh mẽ G hơn
Vì con C tim đã dần quen Bm với nỗi nhớ riêng E7 tôi
Thì cũng Am chẳng cần bình minh kia sưởi D ấm.
ĐK:
Vì tôi G đã trót yêu cô C đơn
Am Vì cô đơn chẳng D hề muốn trái tim Bm tôi yếu E7 đuối
Am Trông mong chi niềm D vui nhỏ nhoi Bm xuất phát từ một Em ai
Am Cứ cô đơn vì D cô đơn cũng chẳng G sai.
3. G Tình yêu dẫu chẳng C mang u sầu
G Chỉ do ta cứ mãi C kiếm tìm về niềm đau
Yêu ngay trước D mắt ta nhưng Bm đôi khi lại rất Em xa
Vì Am chẳng thể D thứ tha lỗi G lầm.
T-ĐK:
Chọn cô C đơn làm bạn với Bm những nỗi Em buồn
Chọn yếu Am đuối để D sau này mạnh mẽ G hơn
Vì con C tim đã dần quen Bm với nỗi nhớ riêng E7 tôi
Thì cũng Am chẳng cần bình minh kia sưởi D ấm.
ĐK:
Vì tôi G đã trót yêu cô C đơn
Am Vì cô đơn chẳng D hề muốn trái tim Bm tôi yếu E7 đuối
Am Trông mong chi niềm D vui nhỏ nhoi Bm xuất phát từ một Em ai
Am Cứ cô đơn vì D cô đơn cũng chẳng G sai.
* Chọn cô G đơn cũng vì Am chẳng thể D mở lòng vì G ai.