Chiều hoàng Am hôn cây lá xác Em xơ
có một C người nhớ G em vô Am bờ
Mặt trời dần Am buông anh cứ mong Em chờ
Chờ em F về về G với giấc mơ Am anh.
Một chiều mùa Am đông trên phố đông Em người
trong vô C hình anh G tưởng mình đã có Am em
Bầu trời Am xanh nắng quang mây Em tận
ở trong F lòng tim G anh vẫn đóng Am băng.
Anh vẫn F sống như giấc G mơ anh luôn tôn Am thờ
Bài ca anh F viết cho G em anh chưa từng nghi Am ngờ
Về một tình F yêu sắc G son nghìn Am năm
Về một cuộc F chơi anh đã G thua em trọn Am đời
Anh sẽ F kết khúc G ca tại Am đây
Để đóa F hoa trong G tim mãi không rời Am xa.
Một chiều Am mưa em bước theo Em chồng
trong hận C thù anh vẫn G mãi thương Am em.