F Anh đứng ở trước mặt Em7 em
Nói em nghe mà Dm7 xem anh G7 đã đi đâu nhiều C đêm
F Anh bảo công việc Em7 lớn
Có Am7 thể chẳng về Dm7 sớm Em7 cũng chẳng cần đợi Am cơm.
F Rồi tự nhiên em trong lòng Em7 lo thế nào
Dm7 Chẳng phải em G7 ghen nhưng tại C tim mách bảo
F Linh cảm rằng anh đã có thêm người con Em7 gái Am7
Đúng hay Dm7 sai anh Em7 tự cảm nhận đi Am nhé
ĐK:
Thà làm F người cô đơn đỡ hơn là Em7 đau đớn
Dạy mình khôn Dm7 lớn là khi người G7 thương bỏ đi chẳng C lường trước
Tại vì anh F ích kỷ tìm người khác Em7 chỉ vì
Chỉ mỗi em Dm7 chẳng đủ để Em7 anh thú Am vị
Từ đầu em F sai muốn anh được Em7 thoải mái
Để mặc anh Dm7 ở ngoài bên cạnh G7 ai vẫn thương chẳng C nghĩ lại
Để rồi em F thẫn thờ người mình thương Em7 trước giờ Am7
Quay ngoắt bỏ Dm7 đi tặng em chữ Em7 ngờ bơ Am vơ
* Thì cứ Dm7 nghĩ đi mà xem G
Ai ngốc C ngếch như là em F
Tin trái Dm7 tim anh dẫu bên Em7 ai
Cũng sẽ có Am lúc nguôi ngoai em sai rồi
Anh quên Dm7 hết thế này G
Lãng quên cả C chính em đây F
Ngày mai nếu Dm7 có ngoái lại
Anh G có thấy rằng mình Em7 sai,