Bb Chẳng là gì cả đã là F gì đâu
Gm Nếu từng đậm C sâu thì cũng F phai màu
Tổn thương quá Bb nên chẳng còn đau buồn rầu thấy F anh thương người sau
Giờ ở trước Gm nhau để anh C nói ra câu là… F ta chẳng còn gì bấy C lâu
Em cũng Bb buồn lắm cứ với ngần F ấy câu từ
Nước mắt Gm rơi vì ngày mai C em chẳng thể nguôi A7 ngoai.
ĐK1:
Trời ban Dm mỗi chữ duyên mình đừng Am nên bỏ lỡ
Phải Bb cố giữ nhau thì F mới có nợ
Ở trên Gm đời để may mắn Dm tìm
Một người mình C thương chưa chắc cả đời A7 đã có được.
Chuyện tình Dm cảm chúng ta đừng Am nên nói trước
Vì Bb phía trước biết đâu mọi F thứ đảo ngược
Trái tim Gm em đầy tổn thương Dm phủ đầy mù sương
Cơ Bb duyên gặp nhau cũng C chẳng đủ nợ để ở Dm lại.
ĐK2:
Tại sao Dm đã thấy nhau rồi thì Am vui mới phải
Lại Bb muốn cách xa mình thật F chẳng giống ai
Ở trên Gm đời để may mắn Dm tìm
Một người mình C thương chưa chắc cả đời A7 đã có được.
Muốn điều Dm chính xác anh là người Am em ước muốn
Giờ Bb nếu phải buông, lòng F em rất buồn
Trái tim Gm em đầy tổn thương Dm phủ đầy mù sương
Cơ Bb duyên gặp nhau cũng C chẳng đủ nợ để ở Dm lại
* Dm Anh đang yên vui bên nhân tình Am em cô đơn buông lơi thân mình
Bb Mong tương lai thương ai đừng nhiều oan F trái
Em quá Gm sai vì nhìn lầm anh Dm nên hỏi Trời
Chừng C nào thì hạnh phúc A7 tới… con sẽ Dm đợi
Mà Bb thôi hạnh phúc cũng chẳng F thể đến với em Gm rồi
Khi chỉ một mình Dm em vun xới
Hạnh Bb phúc tuyệt vời thì C chẳng có đâu ở trên Dm đời