Am Chuyện tình trong loạn thế chỉ mong Em manh như khói sương
F Vẫn biết chẳng G nên động C lòng
Am Mà tại sao duyên kiếp lại cứ Em đưa ta đến với nhau
F Để rồi gieo khói G lửa cả trong lòng Am nhau
Am Mộng nhất thống dải giang sơn, dẫn Em lối ta đi tìm thấy người
F Rồi lại ngăn cách G ta chẳng thể cùng C nhau
Am Đành cắt đứt đoạn tương tư, vung Em kiếm chia đôi cả thiên hạ
F Rồi trong mỗi giấc G mơ ta sẽ tìm Am nàng
Am Họa giang sơn cắt ngang chỉ để Em vẽ nét môi của người
F Mà vẫn chẳng họa G nên nụ cười như C hoa
Am Vậy thôi xin kiếp sau không phải Em thân quân vương quyền uy
F Chỉ là tên thất G phu ở bên cạnh Am nàng
Mặc kệ lời Am hứa quyết thống nhất
Mặc kệ lời Em can ngăn thế nhân
Chia cắt sơn F hà chỉ để G thấy người an C giấc
Chẳng màng làm Am nhất thế đế bá
Chẳng màng cả Em giang sơn gấm hoa
Nguyện đổi thiên F hạ chỉ để G lấy nụ cười Am nàng
Chợt cánh hoa Am rơi giấc mộng tan bóng ai xa Em vời
Hồng nhan loạn F thế có mấy G ai vui cười C lâu
Hàn gắn giang Am sơn chẳng thể hàn con tim tan Em vỡ
Thì đành bỏ F hết để kiếp G sau lại gặp Am nhau
(thì đành bỏ F hết để kiếp G sau… gặp Am nàng)