F Đêm dài G thêm, là Am tiếng khóc của ai
F Cho tình G yêu làm C muôn nỗi đắng cay
F Người từng nói G yêu là Em tâm, yêu là thương, Am đến trọn đời
Dm Một người Em đã dối gian nhiều Am người
F Một người đàn G bà, nhìn Am quanh khắp căn phòng
F Lặng thầm gặm G nhấm nỗi đau C riêng mình
Ngày nào đầu F ấp tay G gối đêm đêm giờ Em sao chẳng quay trở Am về
Nụ Dm cười giấu kín nỗi Em đau, thêm hằng Am sâu.
ĐK:
Nếu ai F nói tiền mang lại niềm hạnh G phúc
Thì riêng Em tôi tại sao tổn thương hơn gấp trăm Am lần
Chẳng ai thật Dm tâm, chỉ đem dối G gian để khiến con tim thêm ưu C phiền. C7
F Sẽ mãi mãi phải G cách chia xa
Em Cho con tim ai Am đau đớn quá
Một ngày chẳng Dm thể nào tồn tại nếu G thiếu đi ánh bình C minh.