1. Bb Ngồi ngân nga khúc C hát
Là la Am lá la la là Dm la
Nhếch Bb miệng cười nhìn thế C gian
Hà há Am ha ha ha ha hà Dm há
Dành Bb tặng khúc hát gửi C ai đang buồn
Am Hu hu hu hù Dm hú
Viết Gm tạm bài ca nói Am không nên câu
Dm Hớ hờ hơ hơ.
2. Và Bb ngồi ngân nga khúc C hát
Một khúc Am hát mang bao nhiêu phiền Dm ưu
Nhếch Bb miệng cười nhìn thế C gian
Đời đắng Am cay sao thay đen đổi Dm trắng
Dành Bb tặng khúc hát gửi C ai cơ hàn
Am Không run chân chùn Dm bước
Viết Gm tạm bài ca nói Am không nên câu
Dm Đến những người suy tư.
ĐK:
Dù Bb có bao gian C nan bao khốn Am khó nhưng đâu làm lệ Dm rơi
Mà Bb cớ sao câu C ca buồn như Am xé khiến cho ai khóc Dm òa
Bb Hòa vào trong C mưa một nỗi Am nhớ nhưng không bao giờ Dm nguôi
Lòng hối Gm tiếc nước mắt muộn Am màng đã qua tuổi thanh Dm xuân.
Dù Bb có đang xa C hoa bao phú Am quý thế nhưng lòng chẳng Dm vui
Mà Bb cớ sao câu C ca chạm cảm Am xúc khiến môi ai hé Dm cười
Bb Cuộc đời phân C minh niềm vui Am mới cho con tim thật Dm tâm
Rồi hạnh Gm phúc sẽ đến với Am người có tấm lòng yêu Dm thương.