1. Đằng Am sau những tiếng cười đằng Em sau những cuộc đời
Là D bao nhiêu dối bời chẳng Am ai giống ai
Hôm F qua còn bên nhau nguyện G thề dưới trăng sao
Suốt kiếp Em này sẽ không làm nhau đau.
2. Vì Am đâu ra nông nỗi mà Em nay mất nhau rồi
Buồn D giăng ngang lưng trời trong lòng Am mưa tuôn rơi
Cứ F tin vào tình yêu để giờ đớn G đau quá nhiều
Anh mới Em hiểu mình có duyên không Am phận.
ĐK:
Ánh mắt từ hôm C đó hằn rõ những tương G tư
Em như một nhành F hoa giờ trong tay người C lạ
Anh đã mất tất Em cả cuộc tình này em G ơi
Vì cho đi quá Em nhiều nên giờ đành chơi F vơi G
Tiếng cười nay đã C tắt từng vết cắt trong G tim
Đau nhưng phải tập F quên những thói quen bên C người
Hôm nay đứng giữa Em trời anh buồn lắm em G ơi
Vì yêu em quá Em nhiều em lại bạc như Am vôi.