1. Hồng trần còn Dm lắm bao trái ngang ưu phiền
Đời như hoa mong manh nở muộn trong tối Am tăm
Rồi Gm sắc cũng phai tàn chẳng ai Dm ngắm đến một lần
Là hư F không thoáng qua một kiếp Am người.
2. Tuyệt tình tuyệt Dm nghĩa thôi bỏ luôn một lần
Giọt sương rơi trên mi ly rượu say vấn Am vương
Thật hay Bb giả biết đâu ngờ vì thân C ta chẳng hiểu được ta
Vẫn Am là chưa tìm lối thoát Dm ra.
ĐK:
Bb Xuân chưa kịp qua hạ còn Dm chưa mưa kịp sang
Nghìn con C sóng vỗ mấy thu hỏi thăm Am7 người cố nhân
Còn Gm đau khi còn thương là còn F nhớ khi còn yêu
Lạc hồn Bb trong men ái ân tình Am si.
Bb Nhân duyên hợp tan một thời Dm nhưng ta còn mang
Người xưa C đã theo áng mây đã đi Am7 vào giấc mơ
Mộng Gm tan như tình tan nợ duyên F số một lời thề
Người vui trong thế gian được bao Dm nhiêu.