Từng Dm ngày nhân thế đổi thay biết bao F chuyện đắng cay
Người đời mấy Am ai coi trọng nhau lúc tay Dm trắng không giàu
Tiền nhiều tung Dm hô đón đưa chẳng cần biết F đúng sai
Thất thế sa Am cơ quay lưng ngoảnh mặt làm Dm ngơ.
T-ĐK:
Miệng đời G không xương sát thương Dm vô cùng
Lăng mạ chê G bai dồn ép đến cùng nỗi Am đau
Vinh G quang ngợi ca đưa đón huy Dm hoàng
Lụi tàn trắng G tay quay Am mặt gọi mày xưng Dm tao.
ĐK:
Người đời hơn Dm thua chà đạp lên nhau cũng G vì đồng tiền
Công danh quyền Am cao vụt tắt như một giấc chiêm Dm bao
Danh lợi vật G chất xa hoa làm cho nhân Am thế quay cuồng
Bao người thiêu G thân mà lầm đường lạc Am lối.
Nhân gian Dm ơi đừng u mê những G thứ trên đời
Địa vị giàu Am sang nhắm mắt cũng thành Dm đống xương tàn
Chết G đi mang theo được chi Am đời vốn dĩ vô thường
Gm Mong manh kiếp người nơi cõi A7 chốn nhân Dm gian.