Một lời F nói dối những tưởng sẽ phai Am mờ
Một lời F nói chỉ để em Dm quên niềm Am nhớ
Anh biết F tiếng nói ấy khiến em đau C buồn
Mà lòng F chẳng thể biết nói câu gì E7 hơn
Một lời F nói dối chỉ để mãi không Am còn
Bận lòng F với kẻ chẳng cho Dm em hạnh Am phúc
Anh sẽ F mãi mãi nhớ đến em thật C nhiều
Dù rằng F đã nói mãi sẽ không còn C yêu
Lời F nói của ngày ấy để C gió cuốn trôi theo trời Dm mây cho lòng chẳng muộn Am phiền
Lời nói để giờ G đây ánh trăng buồn ngơ C ngác, áng mây vương lệ Am sầu
F Ôi một lời nói giờ C đã khiến em đi thật Dm xa, tôi là người bạc Dm tình
Người hãy cố tìm G quên, cứ xem là dĩ C vãng trách chi ai phụ Am phàng
Ôi lời F nói, lời C nói dối đâu thay cho lòng Dm anh
Tiếc thương có chăng nay đã muộn Am màng
đừng trách cho lòng Dm thêm đau buồn nhiều hơn Am
Giờ Am biết, biết C em về đâu có quên lời Am nói
Lời Dm nói xưa còn đâu bước chân em về,
dặn Am lòng quên đi người xưa sao còn nhớ em nhiều hơn.
* Giờ Am biết, biết C em về đâu có quên lời Am nói
Lời nói Dm xưa làm tôi mãi xa em rồi,
nhìn cuối phương trời Am xa dáng em phai nhòa người hỡi!