F Mời anh về quê G em
Đồng Em xanh ruộng lúa mênh Am mông
F Và câu hò ngân G nga
Đưa Em ta thắm duyên tình Am nồng.
F Gái quê nghèo nhưng G chất phát
Son Em sắt thắm đượm thủy Am chung
Dm Mơ tình yêu đắm G say
Chứ Em đâu có dám đèo Am bồng.
ĐK:
Am Hò là hò F ơi
Có G thương là thương suốt Em đời
Dm Dù là nghèo hay G sang
Có Em anh em chẳng đổi Am dời.
F Ới ới ơi G hò
Trai Em tài gái sắc thành Am đôi
Dm Ba má se duyên G trầu
Để Em ta dìa bên Am nhau.
Anh nhìn F xem em gái miền quê
Quen dầm G sương dãi nắng sớm Am chiều
Anh có Dm thương thì thương cho G trót
Chứ đừng Em cho em đợi mỏi Am mòn.
F Kìa là dòng sông mênh mông
G Lúa trên đồng mướt Am xanh xanh
Dm Đưa anh về nơi yêu G mến
Sánh Em duyên bên nhau trọn Am đời.
RAP:
Đây cái tình Am quê anh đừng nỡ để em phải G đợi nà
Biết anh thành Em đô chứ về đây thấy thương anh Am thiệt mà
Nơi khói bụi nhộn F nhịp anh có mệt cảnh người bon G chen
Giờ về đây bến sông quê Em nghèo bởi cái tình với người anh Am quen
Anh ơi anh Am à nghe em hò lòng có xôn G xao
Anh thấy ưng nhau Em rồi thì qua nhà để rước em Am mau
Nếu mà lo cuộc sống thành F thị thì về đây để em lo G liệu
Đám cưới xong mua đất với Em ruộng chiều an nhàn em hát anh Am nghe.
ĐK:
Am Hò là hò F ơi
Có G thương là thương suốt Em đời
Dm Dù là nghèo hay G sang
Có Em anh em chẳng đổi Am dời.
F Ới ới ơi G hò
Trai Em tài gái sắc thành Am đôi
Dm Ba má se duyên G trầu
Để Em ta dìa bên Am nhau.
RAP:
Đây cái F lòng với cái dạ này em trao
Mà nếu như anh đã G chịu thì ta về bên nhau Am mau
Em đây không cần mai Dm mối chỉ đợi anh qua nhà thưa G hỏi
Ba má em đã gật Em đầu chờ xe hoa của anh rước Am thôi
Ta nói á thiệt cái F tình thân con gái sao khổ tâm
Lỡ thương là hết cái G bụng dù rất sợ là sai Am lầm
Nè em thấy anh thích em Dm rồi sao anh cứ mãi ầm G ừ
Anh còn chẳng mau mau ngỏ Em lời cho em khỏi sầu tương Am tư
ĐK:
Am Hò là hò F ơi
Có G thương là thương suốt Em đời
Dm Dù là nghèo hay G sang
Có Em anh em chẳng đổi Am dời.
F Ới ới ơi G hò
Trai Em tài gái sắc thành Am đôi
Dm Ba má se duyên G trầu
Để Em ta dìa bên Am nhau.
Anh nhìn F xem em gái miền quê
Quen dầm G sương dãi nắng sớm Am chiều
Anh có Dm thương thì thương cho G trót
Chứ đừng Em cho em đợi mỏi Am mòn.
F Kìa là dòng sông mênh mông
G Lúa trên đồng mướt Am xanh xanh
Dm Đưa anh về nơi yêu G mến
Trọn Em đời mình cùng sánh Am duyên.