Intro: FEm-DmGC-AmF-EmAm-DmEmAm
Nhiều lúc quẫn F trí, tìm cách để Em bỏ đi
Mà lỡ còn F thương nhiều nên trở G thành C khó nghĩ
Một điều vô F lý, là em cũng Em đi rồi
Am Tại sao vẫn nhẫn Dm nại, đắn đo Em đi hay ở Am lại
(Lý trí bảo đi, cớ sao tim cứ níu hoài)
ĐK : Có ai F đợi anh đâu, có ai muốn Em chờ anh đâu
Chẳng ai đón Dm chào, cảm G giác chẳng phải là C tệ lắm sao
Từng bảo một F lòng yêu nhau, cớ sao em Em chưa dứt câu
Am Vô lý thương người Dm sau, bỗng anh trở Em thành Am hư cấu
Tình yêu vốn F dĩ hai chữ, chẳng thể nào mà Em do thất hứa
May mắn hay Dm không là thứ G chỉ mỗi do ông C trời ban cho
Một người dửng F dưng nào đó, khiến em yêu Em thương lấy họ
Am Quên quá nhanh là Dm anh mới đây em Em bảo Am thương đó