1. F Người như chúng ta được định sẵn là Am không thể có tình yêu
Dm Người như chúng ta tẻ nhạt đơn điệu, A#m ốm bệnh ai bận tâm
Người tôi thương đang F đơn phương
Nước mắt đang lăn dài Am thê lương
Chẳng phải bờ vai Dm em thương
Biết thế nhưng xa càng C đau hơn.
ĐK:
Bb Từng đôi lần lấy hết can đảm
Tỏ bày tình Am cảm trong sáng, thế nhưng…
Gm Rơi trái tim chẳng ai nhặt
C Mi đẫm từng giọt sầu trĩu F nặng.
Bb Yêu đến quên cả bản thân mình
Chẳng màng tiều Am tuỵ chẳng cần hồi Dm đáp
Lúc dừng Gm lại, mới biết ta đang độc C thoại.
Từ Bb đầu đã không có được (cả đời sẽ không có)
Am Dường như em đang rất đau
Là Gm ai vô tâm đã gạt đi những tia nắng
Làm F mưa giăng lối em?
Người hỏi anh đèn Bb sao vẫn sáng?
Anh nhớ ai đến trằn Am trọc hay sao?
Chỉ vài câu làm Gm sao nói hết
An C ủi nhau – mình F cố lên
2. F Tình cảm trên đời hợp rồi xa rời Am nhưng ngừng yêu là sai
Dm Ngày tôi biết em trời không bén duyên A#m bên cạnh như bạn thôi
Người làm quen vô F số đấy
Cố lướt qua nhưng lại Am quên ngay
Từ đầu ko thể Dm với tới
Chẳng thể ngỏ lời sợ C chơi vơi.
ĐK:
Bb Từng đôi lần lấy hết can đảm
Tỏ bày tình Am cảm trong sáng, thế nhưng…
Gm Rơi trái tim chẳng ai nhặt
C Mi đẫm từng giọt sầu trĩu F nặng.
Bb Yêu đến quên cả bản thân mình
Chẳng màng tiều Am tuỵ chẳng cần hồi Dm đáp
Lúc dừng Gm lại, mới biết ta đang độc C thoại.
Tăng tone F -> F#
ĐK2:
B Làm tất cả nhưng vẫn vô vọng
Nên trở về A#m làm bờ vai lắng nghe
G#m Tình yêu mặc những trêu cười
C# Tình yêu nào cũng vô giá F# mà…
B Yêu đến quên cả bản thân mình
Chẳng màng tiều A#m tuỵ chẳng cần hồi D#m đáp
Lúc dừng G#m lại, mới biết ta đang độc C# thoại
Nốt nhạc G#m vang lên B những âm thanh… vụn C# vỡ
Người tôi thương đang F# đơn phương
Nước mắt đang lăn dài A#m thê lương
Chẳng phải bờ vai D#m em thương
Biết thế nhưng xa càng C# đau hơn.