Xuân C đến ngàn G hoa nở thắm C tươi
Người Dm người hớn G hở hé môi C cười
Tạm Dm quên những nỗi buồn năm Em tháng
Những G nỗi đau thương rắc xuống C đời
Xuân C đến rồi đây Xuân thiết G tha
Gió Dm xuân tươi mát nắng chan G hòa
Hương Dm Xuân ngào ngạt cả trời Em đất
Ý G Xuân nồng Dm ấm khắp mọi C nhà
Từng Em cánh mai G vàng rụng cuối Em sân
Lòng Dm buồn man mác luyến lưu C xuân
Dăm Em hoa nở muộn buồn khoe Dm sắc
Đàn G bướm thôi bay đậu góc C vườn
Xuân C đến rồi đi như cơn F gió
Đời Dm tan lại {G] hợp tựa phù C vân
Bâng F khuâng một Dm chút ngày xuân Em tận
Ta G vẫn loanh G7 quanh chốn bụi C trần