1. Vì em C say một bờ môi quen dối G gian
Bởi em Am say một câu hứa yêu vội Em vàng
Tình là F mong manh sao mà ta vẫn G cố tin vào
Một cuộc Am tình hư hao.
2. Một người C đi, một người thấm thía nỗi G đau
Sẽ quên Am mau vì em chẳng là tình Em đầu
Dại khờ F mang thanh xuân để cảm hóa G kẻ phản bội
Chỉ là Am phù du thôi.
ĐK:
Khoảng cách C mang tên người cũ và khoảng G trống có tên kẻ lạ
Chỉ là giây Am phút dấu đi yếu đuối ngoảnh mặt giả Em vờ không thấy nhau
Vì tim F vẫn còn yêu vẫn thiết G tha cam chịu
Làm sao Am níu.
Đợi khi vết C thương người cũ được ai G đó nâng niu chữa lành
Là ngày em Am sẽ vứt bỏ tất cả những gì thuộc Em về hai chúng ta
Dù tim F vẫn còn thương vẫn thiết G tha chung đường
Giờ hai Am hướng.