1. Cầm một nhành Dm hoa lặng lẽ mình anh nép Am bên hiên nhà
Trộm nhìn Bb em trước C khi em xa nơi F này
Ngày hôm Dm nay chắc em vui lắm phải Am không
Là ngày Bb em bỏ C tôi em đi lấy F chồng.
2. Xác pháo hồng Dm tung bay giữa khung trời Am tim tôi đau rã rời
Thương Bb cho giấc mộng uyên C ương giờ đây chia F đôi
Từng lời hẹn Dm ước như bọt nước tan Am mau
Nhìn dòng người Bb đi cười vui chỉ C riêng mình tôi lệ F rơi đắng môi.
ĐK:
Tiếng pháo rộn Dm vang đưa em sang ngang rời xa chốn Am quê làng
Về nơi phố Bb đô Thành từ C nay cuộc sống trải F hoa hồng
Đời mình thì tay Dm trắng nên đâu thể lo lắng
Cho em được ấm Am êm như người ta gấm hoa
Đành thôi mất Bb nàng để giấc mơ dở C dang ngồi khóc giữa đêm Dm tàn.
Đêm nay ai Dm say rượu sầu trên tay để hồn này chơi Am vơi giữa mây trời
Lệ này Bb cứ rơi lòng C đau không nói nên F lời
Duyên trời đã đưa Dm lối nhưng em nỡ từ chối cho tình mình Am hai nơi
Xác pháo còn Bb vương bên đường một C mình anh đứng trông Dm theo.
RAP:
Ngày em Dm theo người ta mà sánh đôi, mây đen kéo tới trong mà tả tơi
Nước Am mắt thành dòng rồi tuôn rơi, động lực ta bước tiếp giờ chia đôi
Một Bb lòng thề hẹn son sắt
Mà lời C hứa thì đâu có chắc
Ngọn đèn F tắt khi trời sáng khóc cạn cả nước mắt.
Đôi tay Dm trắng chẳng có gì ngoài những vết chai hằn
Làm sao so Am sánh khi người ta hơn anh gấp trăm lần
Anh lấy đâu Bb ra bạc và nhung gấm thì C em chọn về nơi êm ấm
Dm Anh chúc em được may mắn.
2. Xác pháo hồng Dm tung bay giữa khung trời Am tim tôi đau rã rời
Thương Bb cho giấc mộng uyên C ương giờ đây chia F đôi
Từng lời hẹn Dm ước như bọt nước tan Am mau
Nhìn dòng người Bb đi cười vui chỉ C riêng mình tôi lệ F rơi đắng môi.
ĐK:
Tiếng pháo rộn Dm vang đưa em sang ngang rời xa chốn Am quê làng
Về nơi phố Bb đô Thành từ C nay cuộc sống trải F hoa hồng
Đời mình thì tay Dm trắng nên đâu thể lo lắng
Cho em được ấm Am êm như người ta gấm hoa
Đành thôi mất Bb nàng để giấc mơ dở C dang ngồi khóc giữa đêm Dm tàn.
Đêm nay ai Dm say rượu sầu trên tay để hồn này chơi Am vơi giữa mây trời
Lệ này Bb cứ rơi lòng C đau không nói nên F lời
Duyên trời đã đưa Dm lối nhưng em nỡ từ chối cho tình mình Am hai nơi
Xác pháo còn Bb vương bên đường một C mình anh đứng trông Dm theo.