1. C Mẹ ơi đừng xa G con
Về nấu bữa cơm Am ngon nhà mình vẫn đầm G ấm
Tiếng Em cười vui suốt F đêm
Vẫn giống như tuổi Em thơ ta quây Am quần
Có Dm câu hát ru ầu Em ơ có G những câu chuyện bất tận.
C Mẹ ơi con hư G lắm
Là đứa trẻ ham Am chơi vẫn cần mẹ la G mắng
Vẫn Em còn chưa lớn F khôn
Tựa lúc ham cuộc Em vui con quên Am về
Cả Dm đêm mẹ đi tìm Em con
Ánh F mắt vô hồn lo lắng.
ĐK:
Nếu có ai C yêu thương con và mong con hạnh G phúc một đời
Đó sẽ luôn là Am mẹ người chở che nắng mưa cả Em đời bao dung con
Dành trọn cả F tuổi xuân đang xanh đánh đổi cho Em con tháng ngày Am lành
Tuổi thơ ngang Dm bướng con đâu nhận ra là G đứa con không ngoan.
Có quá sai C không khi bao lần con vội vàng G trách hờn mẹ
Chắc lúc ấy mẹ Am buồn mà vẫn luôn yêu thương nhẹ Em nhàng quan tâm con
Nhẫn nại mẹ F chờ con lớn khôn mái tóc mỗi Em ngày lại điểm Am sương
Kỳ quan đẹp Dm nhất trên cuộc đời này là G trái tim yêu thương của C mẹ.
2. C Mẹ chưa dạy cho G con
Ngày không còn cơm Am ngon ngày mà khi con G ngước
Mắt Em nhìn lên khoảng F không
Là bốn bức tường Em với nỗi thinh Am lặng
Sẽ Dm không ai đáp lời Em con chẳng G biết con phải thế nào.
C Mẹ chưa dạy cho G con
Một đứa trẻ ham Am chơi bài học tự chăm G sóc
Phải Em học tự ủi F an
Học bước trên cuộc Em sống không có Am mẹ
Trống Dm không sâu trong lòng Em con
Mỗi F lúc lại càng thêm G lớn.
ĐK:
Nếu có ai C yêu thương con và mong con hạnh G phúc một đời
Đó sẽ luôn là Am mẹ người chở che nắng mưa cả Em đời bao dung con
Dành trọn cả F tuổi xuân đang xanh đánh đổi cho Em con tháng ngày Am lành
Tuổi thơ ngang Dm bướng con đâu nhận ra là G đứa con không ngoan.
Có quá sai C không khi bao lần con vội vàng G trách hờn mẹ
Chắc lúc ấy mẹ Am buồn mà vẫn luôn yêu thương nhẹ Em nhàng quan tâm con
Nhẫn nại mẹ F chờ con lớn khôn mái tóc mỗi Em ngày lại điểm Am sương
Kỳ quan đẹp Dm nhất trên cuộc đời này là G trái tim yêu thương của C mẹ.
Tăng tone C -> C#
ĐK:
Nếu có ai C# yêu thương con và mong con hạnh G# phúc một đời
Đó sẽ luôn là A#m mẹ người chở che nắng mưa cả Fm đời bao dung con
Dành trọn cả F# tuổi xuân đang xanh đánh đổi cho Fm con tháng ngày A#m lành
Tuổi thơ ngang D#m bướng con đâu nhận ra là G# đứa con không ngoan.
Có quá sai C# không khi bao lần con vội vàng G# trách hờn mẹ
Chắc lúc ấy mẹ A#m buồn mà vẫn luôn yêu thương nhẹ Fm nhàng quan tâm con
Nhẫn nại mẹ F# chờ con lớn khôn mái tóc mỗi Fm ngày lại điểm A#m sương
Kỳ quan đẹp D#m nhất trên cuộc đời này là G# trái tim yêu thương của C# mẹ.
Hành trang con D#m sẽ mang theo cả đời là khoảnh G# khắc mẹ ôm con vào C# lòng.