Đồng hoang C vu hồn ta D đang theo sau lưng Em nàng
Chỉ lặng C im chẳng thể nói D ra rằng mình đã Em sai
Màn đêm C buông quá tĩnh D lặng khoảng trời Bm vắng trăng đã Em tàn
Chỉ C muốn ôm em thật D lâu nhưng chẳng Em được.
Lặng nhìn C em lệ tuôn D rơi anh đau trong Em lòng
Đợi chờ C anh chẳng quản nắng D mưa mà nào có Em hay
Ở nơi C ấy anh không D còn làn khói Bm trắng hương bay cúi Em đầu
Lạnh C vắng cô đơn mình D em thêm héo Em mòn.
Đường em C đi luôn có anh D đây
Dù em Bm chẳng trông thấy Em được
Chỉ cần Am em sướng vui D anh cả đời chẳng G thán.
Dù mai C sau nhân gian đảo D điên
Thì anh Bm vẫn yêu mai Em người
Mình hẹn Am nhau trăm năm kiếp D sau sẽ lại gặp G nhau.
Đối với C anh em là D chân ái cuộc Em đời
Quá trớ C trêu ta không D thể gặp lại nhau Em nữa
Hứa với C anh sau này D em sẽ luôn Em cười
Chỉ thể C thôi trong lòng D anh không còn sầu Em vương.