Giớ sương mai phủ Dm đầy ướt đôi bờ mi ngẩn G7 ngơ
Tiếng ai than thở C dài ghé qua thềm loang phai Am dấu
Nặng long C thêm nhớ đôi môi mềm
Ngỡ Dm như phút giây ban đầu
ờ (buồn) hay F sao lá kia rơi đầy vào ngày Dm thu
Cất Dm giữ nỗi nhớ tình ta ở một Gm nơi tận sâu đáy tim
Võ Am vàng phát nét người lẻ loi Dm hoá cô liêu quạnh hiu
Suối F sâu ngập ngừng đôi mắt
Đàn Gm gieo không ra nổi câu
Cung sầu Am ai ngân nga câu hát thiết Dm tha
ĐK:
Lạnh lẽo mây che dòng Bb sông nước trôi lặng lẽ u Am sầu
Gm Còn đợi chờ trông C ngóng cố nhân sao chưa thấy Dm về
Ngỏ hồn hôm nay vắng Gm7 tênh vần thơ kia không có C tên
Trở gót quay lưng xé Am nát cả tâm hồn sĩ Am7 thi
Vạt áo năm xưa phai Dm màu đành lòng buông tay bỏ Dm7 đi
Vậy là thời duyên C lỡ dấu yêu nay đã hết Am rồi
Chợt tiếng thu trong long Gm7 đi qua xơ xác hơn C nhiều
Lạc đường chiều héo Am hắt tóc phong sương thuở nào phôi Dm pha
….
Dm Ai ru tình thiết tha ngàn Dm năm, ru hồn đắm say vô C cùng
Hỡi tình ơi phơ phất nguyệt Am tà ngấn lệ rơi
Thủ thỉ phong Gm sương mình ta tủi thân dặm C trường
Lạc loài xanh xao dáng Am7 xưa hững hờ tình tương Dm tư
Rap.
Dm Thương cho con sóng con sóng mãi lênh đênh
DmThương sao câu nói câu nói mãi chưa quên
C Nặng một lời thương vì tình mãi còn vương
Mờ Am sương, nơi ta mờ sương nhạt nhoà
Gm Thoáng qua một thuở trăng tà
Từng đêm thâu người nơi C đâu, chờ bao lâu ngày qua mau từ lâu
Dấu yêu Am ơi, nhớ thương ơi, vẫn chưa vơi
Lã lơi tầm Dm với tơ mành