1. Từng đã F hứa đi qua bao tháng G năm
Từng đã Em hứa dẫu nắng mưa chẳng Am rời
Vào một F hôm khi cơn mưa bỗng G rơi
Người bỏ Em quên câu hứa yêu muôn Am đời.
2. Mình anh F đi qua bao con phố G quen
Chẳng còn Em em lê bước chân chung lối Am về
Lòng đau F thắt nước mắt mặn đắng G môi
Người ta không Em nhớ đến mình thì Am thôi.
ĐK:
Càng gần người F ta thì lại càng G xa
Quan tâm nhiều Em quá người ta lạnh Am lùng
Ngắm những chiếc F lá hạ tàn thu G sang
Khi lá thay Em màu người cũng sang Am ngang.
Anh không đủ F tỉnh để có thể G say
Anh không đủ Em say để ngăn mình Am nhớ
Nắng không về F nữa vậy là mưa G bay
Anh không chờ Em nữa giờ mình chia Am tay.