Dm7 Một chiều mưa lại về
Góc phố một mình lang C thang bỗng thấy dài Am gê
Ngày Dm7 vội trôi qua cuộc G7 sống lo toan bộn C bề.
Dm7 Mà không như thường ngày
Ánh mắt anh trông thật C khác bao mỏi mệt A7 thoáng bay
Tim Dm7 đánh rơi rồi khi G7 thấy em vừa đến C đây.
ĐK:
Nụ cười em hồn F nhiên như ngàn tia nắng
Ngắm em từ phía Em xa đơn phương biết A7 chăng
Xóa tan mọi bão Dm7 giông ngoài kia, mây G7 đen cũng hóa trong C xanh.
Nụ cười em làm F anh như kẻ say nắng
Chẳng biết bây giờ tính Em sao anh như đang A7 chết lặng
Muốn Dm7 đến bên em và G7 nói "I love C you".
2. Dm7 Bao năm qua lặng trôi mình anh vẫn G7 thế cô đơn
Chẳng C dám yêu ai màn đêm trở nên lạnh căm dài hơn
Sợ cảm Dm7 giác chia tay rồi sợ G7 tim lại đau, sợ C những dỗi hờn.
Dm7 Nhưng khi em quay sang cười tươi đã G7 làm anh mất trí
Chẳng còn C quan tâm lâu nay vẫn giam mình trong suy nghĩ
Đã Dm7 muốn yêu rồi anh G7 ước sau này có C em.
ĐK:
Nụ cười em hồn F nhiên như ngàn tia nắng
Ngắm em từ phía Em xa đơn phương biết A7 chăng
Xóa tan mọi bão Dm7 giông ngoài kia, mây G7 đen cũng hóa trong C xanh.
Nụ cười em làm F anh như kẻ say nắng
Chẳng biết bây giờ tính Em sao anh như đang A7 chết lặng
Muốn Dm7 đến bên em và G7 nói "I love C you".
* F Em à em ở đâu ghé Fm đến nơi đây
Em Tuy hạt mưa vừa rơi không A7 nắng nhưng say
Trật Dm7 nhịp mấy giây anh G7 đã yêu thầm em C đấy.
F Em à anh lẻ loi đã Fm mất bao năm
Em Hay là lại bên anh kể A7 chuyện xa xăm
Mình Dm7 sống mấy khi hãy G7 đưa bàn tay anh C nắm.