1. C Khóc cũng đã khóc rồi và Bm đau cũng đã đau rồi
Sao lại Am cứ đâm đầu vào D yêu một người phản G bội
C Ở nơi đó thế nào em đã Bm có người đưa người chào
Anh cũng Am chẳng bận lòng yêu Bm em hơn cả bản Em thân.
2. C Có cơn gió nhè nhẹ khẽ vuốt Bm ve đôi mắt cay xè
Có tiếng Am nấc nghẹn ngào khiến D cho nước mắt chẳng G ngưng
C Cố chấp yêu một người đôi Bm tay ngăn giọt lệ Em rơi
Từng là Am cả cuộc đời sao Bm nay mỗi người mỗi Em nơi.
ĐK:
Một khoảng trời C đau anh đứng lặng thầm cứ Bm ôm dằn vặt phía sau
Không dám lại Am gần than D thân tự mình trách G thân
Người mà anh C yêu đã có một người đợi Bm đưa sớm chiều Em
Anh thấy khó Am chịu dặn lòng có Bm sao cũng không mềm Em yếu.
Còn gì đau C hơn đêm xuống loay hoay một Bm mình cô đơn
Bão giông ngập Am trời giống như nỗi D lòng mà anh muốn G nói
Người kề bên C em họ biết em là người Bm yêu anh chưa
Đến khi biết Am được là lúc tim Bm anh mang đầy vết Em cứa.