1. G Lại một ngày nữa âm D thầm ở bên thôi
B7 Gieo thêm bao kỷ niệm và nỗi Em nhớ chơi vơi
C Trót giữ chút vấn D chút vương, Bm nên ôm buồn Em tội
Am Những tâm tư cứ chất đầy, chẳng D thể nói.
G Còn gì buồn hơn tâm D sự người đơn phương
B7 Bên nhau nhưng mà lòng nặng trĩu Em những cô đơn
Một C khi con tim D đã lỡ rồi Bm chẳng thể thay Em đổi
Chỉ Am ước em không vô D tâm, vậy G thôi.
ĐK:
G Em như đám mây bay lang thang dịu D dàng muôn nơi
Em Anh như một làn gió chở che giữa Bm muôn khung trời
Dù C gió cố gắng bao nhiêu mây dường Bm như chẳng thấu Em hiểu
Am Cứ phiêu diêu vô tư mặc nhiên với D những thương yêu.
Bởi G lẽ em chưa một lần quan tâm rằng D anh ra sao
Em Em chưa bao giờ hiểu rằng anh nhớ Bm em thế nào hằng đêm
C Yêu thương trong anh lớn dần, Bm nhưng không ai để Em tâm
Đành Am cất đi tâm sự D giấu vào G lòng.
2. G Hiểu rằng anh đã mạnh D mẽ thế nào
B7 Đôi vai luôn gần cạnh để cho Em em dựa vào
Là C nơi an yên để em khóc lắng Bm nghe mọi buồn Em vui
Anh Am đã nghĩ rằng, mình thật may D mắn.
Dù G rằng đôi khi con tim anh cũng D thổn thức
B7 Nhưng anh luôn hiểu rằng khoảng cách Em giữa hai ta
Tưởng C gần mà lại rất D xa, Bm chẳng thể vượt Em qua
Khiến Am anh đã rất khổ D tâm, em G à.
* G Anh chưa bao giờ nghĩ anh sẽ cần D em đến thế
Em Anh luôn lo sợ rằng ngày anh mất Bm em gần kề
Trong C thế giới của riêng anh em chẳng Bm thể thay Em thế
Dẫu Am biết mây của bầu trời sẽ có ngày bay D đi mãi xa.
ĐK:
G Em như đám mây bay lang thang dịu D dàng muôn nơi
Em Anh như một làn gió chở che giữa Bm muôn khung trời
Dù C gió cố gắng bao nhiêu mây dường Bm như chẳng thấu Em hiểu
Am Cứ phiêu diêu vô tư mặc nhiên với D những thương yêu.
Bởi G lẽ em chưa một lần quan tâm rằng D anh ra sao
Em Em chưa bao giờ hiểu rằng anh nhớ Bm em thế nào hằng đêm
C Yêu thương trong anh lớn dần, Bm nhưng không ai để Em tâm
Đành Am cất đi tâm sự D giấu vào G lòng.
C Cứ nhắm mắt cứ nghĩ ngợi cứ Bm cố buông lại muốn Em đợi
Am Giá như em biết nỗi D niềm của G tôi.