Thương Em nhau mấy đèo cũng C qua
Mấy sông cũng Bm lội mấy đời vẫn Em thương
Mà C sao tình anh với D em
Chẳng được như Bm mơ giang dỡ người Em ơi
Ngày C xưa lời hứa như vần D thơ
Thương nhau một Bm đời sẽ chẳng xa Em rời
Người C thương giờ hóa người D dưng
Bao nhiêu ân Bm tình người gửi cho Em ai?
Người C xưa thường có câu D rằng
Vợ thương chồng lên đứng núi G vọng phu
Muối trăm Am năm muối vẫn còn Bm mặn
Gừng chín D tháng gừng Bm hãy còn Em cay
Nhưng Em anh với em thì C như
Vầng trăng D tròn rồi dần khuyết G đi
Rời xa Am nhau rồi đau thương để Bm lại
Suốt cuộc D đời vấn Bm vương người Em ơi
“Qua C bao thăng trầm nắng mưa,
Giờ lối Bm xưa hai ta còn Em đâu? CBmEm
Bạc hai mái C đầu đôi D ta về Em đâu?
Giữ trong Am lòng anh Bm vẫn có Em em”