1. Em Buồn không em ơi khi mỗi Bm lần nhìn đêm trôi
C Buồn không em ơi người xưa D đã hạnh phúc G rồi
Am Thanh xuân trôi B7 đi chỉ nỗi Em buồn em ở A lại
Am Em chẳng còn chút niềm B7 tin nơi tình yêu.
2. Em Lời ru trong đêm vết thương Bm lòng càng đau thêm
C Hằn trên đôi vai là bao D nhiêu tiếng thở G dài
Am Ngắm con trong B7 đêm em thấy Em lòng thêm tĩnh A lặng
Khổ Am đau cuộc đời ai mà B7 chẳng phải trải qua.
ĐK:
Người ta Em nói em bao lời họ giấu Bm sau lưng tiếng cười
Phải chăng C em đã ngu D ngốc phung phí G thanh xuân tươi E7 đẹp
Đời nén Am em bao thăng B7 trầm em trách Em mình sao yếu A đuối
Rồi vì Am con khổ đau mấy em B7 cũng phải vượt qua.
Dù cho Em thế gian vô tình người cũ Bm xưa có vô hình
Thì tự C em sẽ gánh D vác sẽ ủi G an chính mình
Rồi tháng Am năm qua thôi B7 mà em sẽ Em chẳng thể gục A ngã
Mẹ đơn Am thân là B7 khóc trong âm Em thầm.