1. Từ G khi gặp em, anh biết mình đã đổi D thay thật nhiều
Và anh Em biết tình yêu không hề đẹp như ước Bm mơ anh đã từng mơ
C Chỉ một vùng bình yên, mà Bm cả bầu trời đảo Em điên
Gió Am giông nhiều, mà sao lòng anh chẳng D thể quên em
2. Ngày G xưa gặp em, lòng anh chỉ có mỗi D em và bầu trời
Và bầu Em trời của anh giờ đây chỉ có mỗi Bm em và ngày xưa
C Có con mưa mùa đông, Bm rót thẳng vào cõi Em lòng
Am Quá mệt rồi, anh dừng nhường em bước D thôi.
T-ĐK:
Có lẽ anh chưa thể C giống như em hằng D mong
Phút cuối có lẽ chỉ Bm mỗi anh là người Em đau lòng
Vì Am anh chẳng ngờ nên D bỏ đi hết bao hy G vọng.
Nếu may mắn có kiếp C khác vẫn luôn chọn D em
Vẫn muốn mang hết cố Bm chấp đến trao tặng Em em
Chỉ Am mong tình yêu nhẹ nhàng một chút được C không. D
ĐK:
Vẫn lỗi xưa anh C về mây giăng kín D lối
Đau đớn cũng nhiều Bm rồi nên anh chằng Em nói
Chẳng Am nỡ tổn thương em, nên D tự tổn thương chính G mình.
Em đã quên đi C rồi ngày mình chung D đôi
Những ái ân mặn Bm nồng riêng anh níu Em với
Bình Am yên một chút, mà D sao đăng cay một G đời.