1. C Đã từng rất yêu G hết mực nuông chiều
Am Vẫn không thuộc về Em nhau
F Tình như hoa tàn C lòng thêm hoang mang
Dm Bao ước mơ xa G xăm.
Em Liệu mai sau còn gặp lại nhau không
Chẳng thể Am nào biết G trước được Am đâu
Phải chăng F hết duyên sẽ cứ Em thế mà Am đi
Dù Dm đôi lần nghĩ G suy.
ĐK:
Cảm ơn vì đã C không đi cùng G nhau
Mình càng cô Am chấp tim sẽ càng Em đau
Chẳng còn được F sống như lúc đầu C ân cần lắng lo
Dm Thế nên chẳng dài G lâu.
Cảm ơn vì đã C kết thúc tại G đây
Để lại hồi Am ức tan theo trời Em mây
Thời gian kia F cứ trôi vô tình C ôm một bóng hình
Tự Dm hứa sẽ G thương bản thân C mình.
2. C Nếu vun vén hơn G không giận không hờn
Am Có chắc sẽ vì Em nhau
F Tận tâm đến đâu C lòng không mưu cầu
Dm Vẫn chẳng thể dài G lâu.
Em Liệu mai sau còn gặp lại nhau không
Chẳng thể Am nào biết G trước được Am đâu
F Phải chăng hết duyên sẽ cứ Em thế mà Am đi
Dù Dm níu giữ ích G gì
ĐK:
Cảm ơn vì đã C không đi cùng G nhau
Mình càng cô Am chấp tim sẽ càng Em đau
Chẳng còn được F sống như lúc đầu C ân cần lắng lo
Dm Thế nên chẳng dài G lâu.
Cảm ơn vì đã C kết thúc tại G đây
Để lại hồi Am ức tan theo trời Em mây
Thời gian kia F cứ trôi vô tình C ôm một bóng hình
Tự Dm hứa sẽ G thương bản thân C mình.
Tăng tone C -> C#
ĐK:
Cảm ơn vì đã C# không đi cùng G# nhau
Mình càng cô A#m chấp tim sẽ càng Fm đau
Chẳng còn được F# sống như lúc đầu C# ân cần lắng lo
D#m Thế nên chẳng dài G# lâu.
Cảm ơn vì đã C# kết thúc tại G# đây
Để lại hồi A#m ức tan theo trời Fm mây
Thời gian kia F# cứ trôi vô tình C# ôm một bóng hình
Tự D#m hứa sẽ G# thương bản thân C# mình.