Nước Bm mắt ai đang rơi rồi, nhòe đôi A môi
Nghẹn G ngào em chạy vội A qua ôm lấy D tôi
Đau lòng E em cất lời, nặng hạt Bm mưa vỡ đôi
Họ A không thương em, vì em F# nữa
Đã Bm quá lâu, tôi chưa buồn khóe mắt A cay
Đâu G ngờ hôm nay, lại A ra nông nỗi D này
Người tôi Em thương nhất đời, tàn nhẫn Bm ai bỏ rơi
Đóa E hồng chơi vơi giữa thế F# giới
ĐK: Cứ Bm ngỡ bông hoa xinh tươi chẳng cô A đơn
Với nắng yên vui, hồn nhiên G hơn, ai ngờ D đâu héo mòn
Giấu Bm những chua cay, riêng em chẳng ai A hay
Hôm nay kể anh nghe nỗi E lòng, chỉ mong nhận F# xót xa thay
Cứ Bm khóc đi cho vơi nhẹ lòng, em A ơi
Nắng sẽ tan mưa thật nhanh G thôi, mai bình D minh rồi sẽ về
Cố Bm chấp chỉ để thêm nặng lòng chơi A vơi
Sương đêm lạnh rơi, trắng xóa E trời
Họ đâu có F# xót xa em, đâu Bm có thương em
* Đừng kiềm Em nén ấm ức trong mình
Em cứ khóc F# đi, sẽ bớt đau lòng
Hãy để Em tôi nâng niu trân trọng
Từng cánh F# hoa mong manh, yếu mềm
G Rồi ngày mai, rồi ngày mai, chuyện sẽ khác
A Trời sẽ nắng, cầu vồng lên khi mưa tan
C Em lại là bông hoa rực F# rỡ, rực rỡ G