Em theo anh đi Dm về về miền Tây thương Am mến
Nơi có cánh cò Bb bay lả C lơi núi sông bạt F ngàn
Nơi đất trời bình Dm yên thấp thoáng xa cánh Am diều
Nơi có khói lam Bb chiều có cơm C nhà trân quý bao F nhiêu.
T-ĐK:
Chẳng nơi đâu sẽ Dm vui bằng về nơi chôn nhau cắt Am rốn
Nếu thương mến anh Bb thì thương luôn C đất miền F Tây
Dm Ngần ngại chi nắng gió Am sương
Miền Tây thương Bb mến luôn đón C chào người tha Dm hương
Miền Tây thương Bb mến luôn đón C chào người Dm ơi.
ĐK:
Anh mời em về miền Dm Tây anh dắt em đi tàu Am ghe
Trái cây tươi tốt bao Bb mùa mời gọi em có F nghe
Trải dài biển mặn phù Dm sa sông chảy qua món Am ăn dân quê đậm đà
Nét kiêu Bb sa phong C cảnh hữu Dm tình.
Em thương con trai miền Dm Tây em nhớ thương cho thiệt Am lòng
Dễ thương dễ mến nhiệt Bb tình mang tấm C lòng thủy F chung
Anh thì chẳng ngại gian Dm nan mong cùng em đắp Am xây nên duyên nên tình
Chịu thương chịu Bb khó sương C gió chẳng Dm màng.
* Đây miền G Tây chan Bb chứa biết bao Dm tình
Thương làm C sao áo nâu chai sần theo thời Am gian nắng mưa hai Dm mùa
Ơi ầu ầu G ơ chiều quê yên Bb ả C ru giấc ngủ nồng F say
Từng triền G đê in dấu chân Am quê
Nuôi dưỡng tâm Bb hồn lòng không Am thể nào Dm quên.
Bến sông Dm chiều phù sa vun đắp G nên
Nhánh lục bình Am trôi theo con nước ngược G xuôi
Chiều trên Dm đồng chuồn chuồn bay ngẩn G ngơ
Đã dệt Am nên cả khung trời G thơ.
Từng rặng trâm Dm bầu bẽn lẽn dưới hoàng Am hôn
Nghe bàng Dm bạc trăm thương ngàn nhớ
Cửu Long đất mẹ ân Am tình
Hồn quê nuôi dưỡng dáng hình hôm Dm nay.
T-ĐK:
Chẳng nơi đâu sẽ Dm vui bằng về nơi chôn nhau cắt Am rốn
Nếu thương mến anh Bb thì thương luôn C đất miền F Tây
Dm Ngần ngại chi nắng gió Am sương
Miền Tây thương Bb mến luôn đón C chào người tha Dm hương
Miền Tây thương Bb mến luôn đón C chào người Dm ơi.
ĐK:
Anh mời em về miền Dm Tây anh dắt em đi tàu Am ghe
Trái cây tươi tốt bao Bb mùa mời gọi em có F nghe
Trải dài biển mặn phù Dm sa sông chảy qua món Am ăn dân quê đậm đà
Nét kiêu Bb sa phong C cảnh hữu Dm tình.
Em thương con trai miền Dm Tây em nhớ thương cho thiệt Am lòng
Dễ thương dễ mến nhiệt Bb tình mang tấm C lòng thủy F chung
Anh thì chẳng ngại gian Dm nan mong cùng em đắp Am xây nên duyên nên tình
Chịu thương chịu Bb khó sương C gió chẳng Dm màng.
ĐK:
Anh mời em về miền Dm Tây anh dắt em đi tàu Am ghe
Trái cây tươi tốt bao Bb mùa mời gọi em có F nghe
Trải dài biển mặn phù Dm sa sông chảy qua món Am ăn dân quê đậm đà
Nét kiêu Bb sa phong C cảnh hữu Dm tình.
Em thương con trai miền Dm Tây em nhớ thương cho thiệt Am lòng
Dễ thương dễ mến nhiệt Bb tình mang tấm C lòng thủy F chung
Anh thì chẳng ngại gian Dm nan mong cùng em đắp Am xây nên duyên nên tình
Chịu thương chịu Bb khó sương C gió chẳng Dm màng.