1. Ai cũng Dm nói biển thật mênh mông cho đến Am khi thấy những đau lòng
Cũng cuộn Bb trào như ngàn con C sóng, cũng gào F thét như ngàn bão giông
Ai cũng Bb nói bao la tựa mây C trời mà đâu Am thấy xót xa trong lòng Dm tôi
Cũng vô Gm tận như biển trời đấy Am thôi khi mất đi một Dm người.
2. Quá khứ Dm ấy cùng chung chăn gối giờ mỗi anh Am thôi cạn chén say rồi
Ân cần Bb gọi nỗi buồn lại C chơi ngồi đếm F những đêm dài tăm tối
Thời gian Bb chẳng đổi thay người vô C tình người đâu Am muốn đau thương dành cho Dm mình
Chưa một Gm lần bận lòng hay xót Am xa vì tôi Dm cả.
ĐK:
Ai đàn bài Bb ca thê lương lỡ C phím sai cung để Am em về đi lấy Dm chồng
Thu Gm qua bên kia sông C vắng nhuộm tím đợi F mong
Ai làm vầng Bb trăng che nghiêng bóng C nước mênh mông để Am em bình yên chải Dm tóc
Em Gm đi lấy chồng hỏi Am tim ta có buồn Dm không.
Ai chở đầy Bb những nỗi nhớ mênh C mông để người hạnh Am phúc chạy khỏi đau Dm lòng
Ai nặng tình Gm ôm hết những bão C giông để em mơ F mộng
Mưa hỡi mưa Bb ơi sao không ngừng C rơi hòa vào nước Am mắt đắng cay lòng Dm tôi
Đã Gm nói sẽ đợi sao lại Am bỏ nhau đi người Dm hỡi.