1. Ngồi một F mình giữa cõi đêm G thâu
Bế con Em thơ ôm ngàn nỗi [am] sầu
Hàng nước F mắt lặng lẽ tuôn G rơi
Xót thương Em cho phận mình nổi Am trôi.
2. Cuộc đời F em ngỡ đã sang G trang
Sau tháng Em năm duyên tình lỡ Am làng
Gặp được F người gửi gắm tương G lai
Nên nghĩa phu Em thê ước nguyện an Am bài.
T-ĐK:
Nhưng Dm sao hạnh phúc không là Am mơ
Lời hứa năm G xưa theo thời gian đã Em mờ
Người Dm ta vội bước theo tình Am mới
Can tâm bỏ G lại vợ Em hiền chơi Am vơi.
ĐK:
Giờ quạnh F hiu lạnh lẽo khuê G phòng
Còn đôi tay Dm gầy sớm G hôm bế C bồng
Gánh trên Dm vai chữ hiếu vuông F tròn
Và gánh trăm Em bề nhọc nhằn nuôi Am con.
Dù gian F khó phải cố kiên G cường
Vì xung quanh Dm mình G chẳng ai tựa C nương
Chọn độc Dm bước chọn điều gian nan F nhất
Quên cả chính G mình làm mẹ đơn Am thân.