1. Gm Chắc cho anh về căn nhà của C anh
Chẳng còn gì vui F nữa
Chẳng còn không gian Dm chứa.
Gm Khắp nơi bao trùm anh một màu C xanh
Chẳng là miền đất F hứa
Lại một thành phố Dm nữa quên ta.
Mình từng vui đến Gm mê cuồng
Nằm dài ngõ ngách C quen thuộc
Cầm đàn lên hát F shalala lala shalala lala
Dm Ai mách ta thoát ra rồi.
Miệt mài xoay hướng Gm không màng
Trở về làm khách C buông màn
Người còn đây cớ F sao thấy xa cách xa sao thấy xa cách xa
Dm Ai bắt ta thoát ra vậy?
Nếu Gm như anh quên đi mọi lý C do khi anh bắt đầu
F Trước khi anh đi
Nhắc anh luôn mang theo la Dm bàn.
Nếu Gm như anh không lay động mỗi C khi hôn lên đôi môi này
F Trước khi anh đi
Nhắc anh luôn mang theo la Dm bàn.
2. Gm Nhắc anh không quên giữ mình thật C kỹ
Vì nhiều khi ranh F giới giữa mê muội
Với những theo đuổi Dm rất mỏng manh.
Gm Nhắc anh quay lại khi tình cờ C may mắn như hôm qua
Vì anh luôn trả F giá đắt hơn điều anh muốn mua về
Dm Những thứ con người hay đem khoe.
Gm Trong đêm mưa giăng cô đơn, em là la bàn
C Vì tầm nhìn gần và hẹp, anh cần la bàn
F Life ain’t fair, nên anh cần la bàn
Dm Life ain’t fair Life ain’t fair
Nếu Gm như anh quên đi mọi lý C do khi anh bắt đầu
F Trước khi anh đi
Nhắc anh luôn mang theo la Dm bàn.
Nếu Gm như anh không lay động mỗi C khi hôn lên đôi môi này
F Trước khi anh đi
Nhắc anh luôn mang theo la Dm bàn.
Mình từng vui đến Gm mê cuồng
Nằm dài ngõ ngách C quen thuộc
Cầm đàn lên hát F shalala lala shalala lala
Dm Ai mách ta thoát ra rồi.
Miệt mài xoay hướng Gm không màng
Trở về làm khách C buông màn
Người còn đây cớ F sao thấy xa cách xa sao thấy xa cách xa
Dm Ai bắt ta thoát ra vậy?