1. C Đọc lại từng lời ca trong bài G hát của mình
Lời hát như bức Am hình hôm ấy váy trắng em thật Em xinh
Ánh mắt em rất tuyệt F tình em bước ra đi lúc bình C minh
Đánh dấu kết thúc chuyện Am mình.
2. C Dù là thật ra anh mang hàng G tá nỗi lòng
Người sống đang vui Am không nơi ấy tuyết có rơi nhiều Em không
Nhưng vẫn tự nhủ trong F lòng mắt hướng bên kia đồi C thông
Chẳng trách em chỉ một Am dòng.
ĐK:
Anh muốn tương C phùng sâu sắc vô G cùng
Thế nhưng em lại Am thấy anh như chưa phải là điểm Em dừng
Tất cả xem như mình F từng nắng lên ta thành người G dưng
Hạnh phúc cứ thế lưng Am chừng.
Anh nhớ ra C rồi âm sắc em G cười
Thế nhưng sao mà Am có thể cưỡng lại quy tắc cuộc Em đời
Tháng năm khiến anh quên F người trái tim trở nên thảnh Em thơi
Kiếp sau chỉ mong đoạn Am kết vui cười.
* Bầu trời dù mưa Am quá thì nắng lên cũng xua tất C cả em à
Ngờ đâu Dm7 ta … theo chân G7 mưa … dần C xa.
2. C Dù là thật ra anh mang hàng G tá nỗi lòng
Người sống đang vui Am không nơi ấy tuyết có rơi nhiều Em không
Nhưng vẫn tự nhủ trong F lòng mắt hướng bên kia đồi C thông
Chẳng trách em chỉ một Am dòng.
ĐK:
Anh muốn tương C phùng sâu sắc vô G cùng
Thế nhưng em lại Am thấy anh như chưa phải là điểm Em dừng
Tất cả xem như mình F từng nắng lên ta thành người G dưng
Hạnh phúc cứ thế lưng Am chừng.
Anh nhớ ra C rồi âm sắc em G cười
Thế nhưng sao mà Am có thể cưỡng lại quy tắc cuộc Em đời
Tháng năm khiến anh quên F người trái tim trở nên thảnh Em thơi
Kiếp sau chỉ mong đoạn Am kết vui cười.
ĐK:
Anh muốn tương C phùng sâu sắc vô G cùng
Thế nhưng em lại Am thấy anh như chưa phải là điểm Em dừng
Tất cả xem như mình F từng nắng lên ta thành người G dưng
Hạnh phúc cứ thế lưng Am chừng.
Nhưng nếu lưng C chừng mắt đỏ rưng G rưng
Chứng tỏ miệng mình Am bảo không sao mà tim vẫn chịu Em đựng
Nhắc tên của em không F dừng nỗi đau vẫn chưa chịu Em ngưng
Có ai đến sau đánh Am nói "Thôi đừng!".