1. Gieo lúa trồng Am khoai ngày qua ngày gặt hái nuôi Dm con
Lòng những Am mong ấm lành mảnh E áo Am
Nhưng chẳng được Dm yên vì giặc G Mỹ
Chúng ngang C nhiên tàn sát dân Am mình
Chà đạp Em lên tự do cuộc Am sống.
Am Mẹ đã đứng G lên, C mẹ đã đứng F lên đôi bàn tay không cầm vũ Em khí
Chỉ có niềm C tin và sức mạnh chân Am lý
Mẹ đã C đi cùng với xóm Em làng E chống giặc đốt C nhà cướp phá quê E ta
Am Mẹ đã đứng G lên đạp hết bất C công, vũ khí trong Em tay
Là khối căm Am hờn với tình F yêu quê G hương đất C nước.
Lệnh tiến G công cả nước xuống Am đường
Mẹ đã F đi trong đám biểu C tình cùng đứa con Em thơ
Vẫn bước hiên G ngang trước nòng súng Em giặc.
2. Không thể ngồi Am yên nhìn quân thù tàn phá quê Dm hương
Nhìn núi Am sông chất chồng hờn E oán Am
Không thể ngồi Dm yên vì giặc G Mỹ
Bát cơm C ăn còn thắm máu Am đào
Cả miền Em Nam lòng đau dạ Am xót.
Am Mẹ đã đứng G lên C mẹ đã đứng F lên đem hờn căm biến thành vũ Em khí
Yêu quý tự C do vững vàng ý Am chí
Mẹ đã C đi vào các bót Em đồn E hỏi tội đứa C nào bắn chết con E ta
Am Mẹ đã đứng G lên đạp hết bất C công vũ khí mang Em theo
Là khối căm Am hờn với lòng F dân kiên G trung bất C khuất.
Mẹ đã G đi vào các phố Am phường.
Mẹ đã F đi trong đám biểu C tình nằm trước xe Em tăng
Bắt lũ tay G sai cúi E đầu khiếp Am sợ.
Sông nước Cửu Am Long bốn mùa sóng vỗ
Thôi thúc dân Dm làng vùng lên đấu C tranh
Người mẹ Miền G Nam kiên cường anh F dũng
Chỉ có tay không G mà chiến E thắng kẻ Am thù.