C Buông tháng năm, ngây Am thơ học trò
F Tôi cố ôm, tương Em lai thật to
Dm Mưa xối qua nơi Am căn gác nhỏ
Dm Ta khóc một mình giữa G chốn đèn hoa.
T-ĐK:
F Đã có lúc muốn bước, Em7 quay lưng ôm quê hương
Dm7 Nhưng nơi đây thân G thương quá, tôi C không làm được
F Những góc phố hối hả, Em7 những đôi chân phương xa
Dm7 Nghe toàn giọng người lạ, nhưng đượm G nồng thiết tha.
ĐK:
Vì tôi đã trót yêu nàng Am mưa rơi đỏng đảnh nơi đầu Em mùa
Vạt nắng nghiêng bên thềm F xưa ôm giấc G mơ còn chan C chứa
Cà phê Am đắng giữa phố thênh thang, lời ai Em rao trong đêm chưa khàn
D7 Ngân nga thêm mấy câu “Dạ Cổ Hoài G Lang“.
Làm sao Am có thể xa một nơi ta đã Em vốn xem là nhà
Thành F phố lấy lệ và G hoa nuôi giấc C mơ người bôn ba
Dm Kẻ uống trăm vị cay, Em kẻ chán chê đong Am đầy
Dm Ta đợi em bao G năm nơi thành phố C này.