1. Am Vào một ngày không Em nắng không mưa
Ta Dm cùng đưa G tình yêu C đến nơi ngã tư Bm đường Em
Nơi có hai Am người xa lạ D quá
Nhưng khuôn F mặt là hai chúng E7 ta.
2. Am Ngày xưa họ đã Em nắm tay qua nơi Dm này
Một G giây cũng C chẳng thể xa nhau Bm mà Em
Giờ đây chỉ Am một tiếng thở D dài
Cũng lạnh F giá hơn cả bão E7 giông.
T-ĐK:
Dm Chẳng biết vì sao nước mắt em G không thể rơi nữa
C Hay khóe mắt không đủ để Am chứa nỗi đau này
Phải chi Dm em yếu đuối một B7 chút
Anh sẽ quay E7 lại ôm em phải không?
ĐK:
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Anh có Dm còn G ở đó C không?
Hay anh Bm đang ở nơi Em khác
Hạnh phúc hơn Am ngôi nhà hai D chúng ta đã Dm từng
Vun vén lâu E7 nay.
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Nước mắt em liệu Dm có khiến G anh rung C động?
Anh Bm chỉ cần vờ Em nói câu trả Am lời lần cuối D thôi
Em có Dm còn ở đó E7 không, trong tim Am anh.
3. Am Rồi tình yêu có Em tuổi không tên
Em Dm tự mình G đem chôn C ở nơi ngã tư Bm đường Em
Nơi có Am hai người xa lạ D quá
Nhưng khuôn Dm mặt là hai chúng E7 ta.
T-ĐK:
Dm Chẳng biết vì sao nước mắt em G không thể rơi nữa
C Hay khóe mắt không đủ để Am chứa nỗi đau này
Phải chi Dm em yếu đuối một B7 chút
Anh sẽ quay E7 lại ôm em phải không?
ĐK:
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Anh có Dm còn G ở đó C không?
Hay anh Bm đang ở nơi Em khác
Hạnh phúc hơn Am ngôi nhà hai D chúng ta đã Dm từng
Vun vén lâu E7 nay.
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Nước mắt em liệu Dm có khiến G anh rung C động?
Anh Bm chỉ cần vờ Em nói câu trả Am lời lần cuối D thôi
Em có Dm còn ở đó E7 không, trong tim Am anh.
ĐK:
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Anh có Dm còn G ở đó C không?
Hay anh Bm đang ở nơi Em khác
Hạnh phúc hơn Am ngôi nhà hai D chúng ta đã Dm từng
Vun vén lâu E7 nay.
Chúng ta Am còn ở đó Em không?
Nước mắt em liệu Dm có khiến G anh rung C động?
Anh Bm chỉ cần vờ Em nói câu trả Am lời lần cuối D thôi
Em có Dm còn ở đó E7 không, trong tim Am anh.