Dm Gặp vốn khó, C giữ nhau càng khó Bb hơn
Ai cũng một ngày Dm rồi sẽ khác C áo kia rồi cũng F sờn
Bb Người bước C đi để Am nỗi tiếc thương ở Dm lại
Từ Gm nay riêng mỗi Am anh chẳng còn Dm ai.
T-ĐK:
Đêm đen buông Bb dần ngồi nghe tiếng C lòng ngổn ngang
Am Mùi hương quen vẫn đây nhưng Dm người giờ đâu chẳng thấy
Bb Dối lòng hứa sẽ phải C quên nhưng sao cứ vẫn F vương
Cơn đau trong Bb lòng hệt như tiếng C mưa
Chứa Am trăm ngàn những vết Dm cứa
Bb Dẫu giờ có nói C sao cũng Dm thừa.
ĐK:
Vốn dĩ sinh Bb ra chẳng thuộc về C nhau cố chấp thêm Am lâu sẽ lại càng Dm đau
Ngày Bb mai nắng lên sẽ xua tan C đi tổn thương bấy F lâu
Chẳng dám yêu Bb thêm ai trong một C mai bởi lo sợ Am rằng sẽ lại chọn Dm sai
Vốn đâu còn trẻ Bb mãi, sống trong hồi ức Am hoài hãy để tình phôi Dm phai.
T-ĐK:
Đêm đen buông Bb dần ngồi nghe tiếng C lòng ngổn ngang
Am Mùi hương quen vẫn đây nhưng Dm người giờ đâu chẳng thấy
Bb Dối lòng hứa sẽ phải C quên nhưng sao cứ vẫn F vương
Cơn đau trong Bb lòng hệt như tiếng C mưa
Chứa Am trăm ngàn những vết Dm cứa
Bb Dẫu giờ có nói C sao cũng Dm thừa.
ĐK:
Vốn dĩ sinh Bb ra chẳng thuộc về C nhau cố chấp thêm Am lâu sẽ lại càng Dm đau
Ngày Bb mai nắng lên sẽ xua tan C đi tổn thương bấy F lâu
Chẳng dám yêu Bb thêm ai trong một C mai bởi lo sợ Am rằng sẽ lại chọn Dm sai
Vốn đâu còn trẻ Bb mãi, sống trong hồi ức Am hoài hãy để tình phôi Dm phai.
* Dm Tháng năm êm Bb đềm chẳng được bao C lâu
Mà em đã đi F rồi
Gm Mơ mộng chỉ để ngày Dm mai thức giấc
Em Nuối tiếc thanh xuân đã đánh A7 mất.
ĐK:
Vốn dĩ sinh Bb ra chẳng thuộc về C nhau cố chấp thêm Am lâu sẽ lại càng Dm đau
Phút chốc uyên Bb ương xa rời vội C tung cánh bay khác hai nẻo F đường
Chẳng dám yêu Bb thêm ai trong một C mai bởi lo sợ Am rằng sẽ lại chọn Dm sai
Vốn đâu còn trẻ Bb mãi, sống trong hồi ức Am hoài hãy để tình phôi Dm phai.
* Giống như mình đã Bb thấy hoa dù đẹp cách Am mấy rồi cũng Dm phai.