1. Muộn màng là F khi anh buông tay
Thì em đã Am quá yêu anh
Chợt nhận Dm ra yêu thương mong manh
Khi khoảng Am cách lớn dần
2. Mình Bb đã yêu nhau bao C lâu?
Giờ A7 ta chỉ còn hận Dm sầu
Ta ngỡ Gm đâu bình yên chợt cơn sóng C xô triền miên.
Vầng Dm sáng là Am anh
Bóng Bb tối cũng là F anh
Sỏi Dm đá còn Am biết yêu thương
Vậy Bb mà con tim anh sao lạnh lùng C quá.
ĐK:
Định mệnh đôi F ta
Dù giờ đã Em xa, rất A7 xa
Nhưng tổn thương anh để Dm lại chẳng thể quên
Bb Cho dù bao C đêm.
Một mình em F khóc
Giật mình tại sao lại Am trao hết Dm về?
Muốn xóa đi bao kỷ Bb niệm của ngày xa F xưa
Gm Nhưng em thật không C thể.
2. Mình Bb đã yêu nhau bao C lâu?
Giờ A7 ta chỉ còn hận Dm sầu
Ta ngỡ Gm đâu bình yên chợt cơn sóng C xô triền miên.
Vầng Dm sáng là Am anh
Bóng Bb tối cũng là F anh
Sỏi Dm đá còn Am biết yêu thương
Vậy Bb mà con tim anh sao lạnh lùng C quá.
ĐK:
Định mệnh đôi F ta
Dù giờ đã Em xa, rất A7 xa
Nhưng tổn thương anh để Dm lại chẳng thể quên
Bb Cho dù bao C đêm.
Một mình em F khóc
Giật mình tại sao lại Am trao hết Dm về?
Muốn xóa đi bao kỷ Bb niệm của ngày xa F xưa
Gm Nhưng em thật không C thể.
ĐK:
Định mệnh đôi F ta
Dù giờ đã Em xa, rất A7 xa
Nhưng tổn thương anh để Dm lại chẳng thể quên
Bb Cho dù bao C đêm.
Một mình em F# khóc
Giật mình tại sao lại A#m trao hết D#m về?
Muốn xóa đi bao kỷ B niệm của ngày xa F# xưa
G#m Nhưng em thật không C# thể.
* Vì cuộc đời F# em chưa yêu ai ngoài anh
Và em đã A#m yêu rất nhiều
Ngày anh D#m nói ta chia tay đi em
Trái tim này G#m như chết F# lặng
Tưởng rằng thời B gian em sẽ quên
Tưởng rằng là Bb7 trái tim em sẽ D#m quên
Nhưng tháng G# năm dần trôi
Em vẫn B không thể nguôi
Nỗi đau D#m này