1. Lời ngọt A#m ngào vương trên môi
Nay bay C# xa theo gió ngang A#m trời
Ngậm ngùi nhiều nơi suy G#m tư có khi nào A#m vơi
Nhuộm một màu cứ thế nhạt A#m nhòa
Đợi ngày tàn sẽ phải vỡ F# òa
Nhẹ nhang buông bỏ mơ A#m màng.
Con tim mồ côi sầu A#m đau lẻ bóng
Sương khói lạnh lùng ngỡ A#m như mãi luôn tương phùng.
ĐK
Lệ A#m đau khi giấc mơ mau
Lòng buồn [Ebm sâu thuở ấy qua mau
Có ngờ C# đâu chốn xa G#m xôi
Tình không nương Fm náu từ rất lâu.
Lạc A#m lối cho kiếp bơ vơ
Tình còn D#m thơ nên mới ngu ngơ
Tháng ngày A#m dài sao phải ngó G#m lơ
Ý Fm thơ trong thẫn A#m thờ.