1. Trốn nhau ngày Am nắng những ngày hạ trắng
Để mòn mỏi bước C chân cố quay lưng mà Am đi
Cho đôi lệ Am rơi giữa dòng chảy nửa đường xuôi G ngược
Vật vờ câu Em nói sao bỗng nhiên nay lặng Am thinh.
2. Cứ trăn trở Am mãi đâu còn yên giấc
Ghét người hỡi dấu C yêu mãi suy tư về Am người
Giấy trắng còn Am đâu để mà viết hết nghiên mực G sầu
Mông lung hồn Em vương ngày qua ngõ mối mai hẹn Am hò.
ĐK
Dệt mãi Am khúc ca vắng tênh ngắm thiên C hà sâu lắng
Miệt mài Am nữa chi uổng công về dã Em tràng
Tâm G tư dường như não nề
Sao ta tự tình cùng với hoa C lá nhớ nồng Em nàn
Nhạt hơn Am thôi khi thiếu đi khoảng chân C trời ai đứng
Ngõ trời Am đất kia cũng như đang rất Em buồn
Khoảng G không dường như kéo dài
Bơ Em vơ mình ta mỗi khi đêm Am tối.