1. Níu đôi chân ở Gm lại đường quen lạc lõng mối sầu
Hết yêu cũng từ độ Dm ấy lòng buồn dậy sóng Gm xô
Hỡi cả khảm trời Cm gấm nhung nhiều lắm những tơ vương
Cả những lúc trăng Dm sao thề non hẹn biể mỗi Dm khi.
2. Hỡi đôi môi dịu Gm ngọt làm ta thao thức tâm can
Mất bao nhiêu lâu mộng Dm ước vụng dại thơ ngây vấn Gm vương
Nghe mênh mang lời Cm cỏ may chờ ngóng mãi thêm Dm đau
Chẳng ai qua đành Gm ngó lơ vắng tanh cánh đồng Gm hoang.
ĐK
Còn chưa Gm nói nửa lời yêu thương phôi phai gác Bb lạnh đên sương
Ngoảnh mặt Eb đi cho ánh sao rơi mảnh trăng Dm treo
Vẫn mây xanh lững lơ bạc Gm đầu
Lụa là vàng Bb son đậm đà lời Cm non
Quay quần cuộc tỉnh Dm say.
Ngày lơ Gm đễnh chậm chậm vẫn mây đi qua khói Bb nhạt đung đưa
Hững hờ Eb chi những luống tri ân rối như Dm tơ
Chẳng nên thơ bởi hoa giục Gm tàn
Bộn bề còn dư âm nơi đôi vai buốt Dm gầy khi cánh tay buông Gm lơi.