Cánh Am diều theo gió chiều ngả F nghiêng
Phía xa cánh G đồng cò bay trước nắng C hạ E7
Bóng xế Am tà mình ta ngồi với F ta
Vây quanh bếp G hồng nặng trĩu nơi đáy C lòng
Người còn E7 nhớ anh không?
Am Nàng giờ là nhành hoa người F về làm vợ người ta
Sống G trong nhung gấm lụa là
Lời Em thề trên môi em trao anh là lời nói dối.
ĐK:
Tháng năm ngóng Am đợi người có biết không?
Cớ sao đến G giờ người vội lấy chồng?
Để anh một F mình nơi đây nhìn G theo bóng mình thương gió C mây. E7
Trách cho số Am phận nên em chịu đớn đau
Có duyên có G nợ nhưng chẳng có nhau
Áo thêu chỉ F hồng, em G về với người Am ta.
Am Người, người vội đến rồi G đi
Duyên kiếp tình trái F ngang mong em G nơi đó được bình C yên
(Đời bạc E7 trắng như vôi)
Am Ngồi tựa cạn chén rượu G say
Để quên đi nơi F này quên G đi bóng hình người Am xưa.
Am Bước chân em đi xa quê
Mang theo câu hẹn F ước anh ở lại đoạn đường về
Nay đã vắng G bóng em sao anh cứ phải ngóng trông tương tư cõi C lòng E7
Ngày rượu Am thấm trên đôi môi anh nâng ly
Ngày nhìn hạnh F phúc em trong tay ai vu quy
Có những lúc ấy tim G đau nếu biết trước phải xa nhau anh đâu phải thế C này. E7
Duyên tình ngàn Am kiếp anh lại viết lên bài ca
Kẻ lụy tình ngậm F đắng rồi nhận lấy khổ tình tan
Sẽ đến lúc phải G quên em, phải quên em
Ngờ Em đâu duyên tình mình để lại một người đau lòng để rồi ngậm ngùi phải E7 không?
ĐK:
Tháng năm ngóng Am đợi người có biết không?
Cớ sao đến G giờ người vội lấy chồng?
Để anh một F mình nơi đây nhìn G theo bóng mình thương gió C mây. E7
Trách cho số Am phận nên em chịu đớn đau
Có duyên có G nợ nhưng chẳng có nhau
Áo thêu chỉ F hồng, em G về với người Am ta.
Am Người, người vội đến rồi G đi
Duyên kiếp tình trái F ngang mong em G nơi đó được bình C yên
(Đời bạc E7 trắng như vôi)
Am Ngồi tựa cạn chén rượu G say
Để quên đi nơi F này quên G đi bóng hình người Am xưa.
Am Đoạn đường về nhà chỉ mình G ta
Thành thị tràn ngập người qua
F Chốn thôn quê em G ơi em có C về? E7
Am Lòng này nặng trĩu chờ G mong
Người vội rời bến dòng sông
F Thương người, người không thương lấy E7 ta.
Tăng tone Am -> A#m
ĐK:
Tháng năm ngóng A#m đợi người có biết không?
Cớ sao đến G# giờ người vội lấy chồng?
Để anh một F# mình nơi đây nhìn G# theo bóng mình thương gió C# mây. F7
Trách cho số A#m phận nên em chịu đớn đau
Có duyên có G# nợ nhưng chẳng có nhau
Áo thêu chỉ F# hồng, em G# về với người A#m ta.
A#m Người, người vội đến rồi G# đi
Duyên kiếp tình trái F# ngang mong em G# nơi đó được bình C# yên
(Đời bạc F7 trắng như vôi)
A#m Ngồi tựa cạn chén rượu G# say
Để quên đi nơi F# này quên G# đi bóng hình người A#m xưa.