1. Am Ta đã đi quãng đường bao xa?
Em Muôn khó khăn chưa từng nề hà
Dm7 Đấng nam nhi đi giữa trời dọc ngang
G Quyết nên thân trước khi muộn màng.
Am Không dưới đôi trăm lần lỡ dại
Em Để rồi đôi chân ngã sõng soài
Dm7 Câu dối gian ai thốt từ bờ môi
G Ôi những chú chim đồi mồi.
ĐK:
Thẳng thắn, thật Am thà thì thường thiệt thòi, thế Em thôi
Vấp ngã nhiều F lần để cảm nhận hết sự C đời
Kiếp sống là Am một vòng tròn diệu kỳ
Ghét ganh, Em hơn thua, tham sân si làm F chi? được G gì?
Đến cuối cùng Am rồi cũng phải nhắm mắt, xuôi Em tay
Phú quý nhường F người còn phần ta nương gió C mây
Chỉ muốn hằng Am ngày được cùng người nhà
Thảnh Em thơi như một bông hoa
Tâm F hồn tịnh G như phiến Am đá.
2. Trước khi Am nhìn lên trên than trách ta không bằng ai
Hãy Em thử ngó xuống phía dưới mấy ai bằng mình
Dm7 Chẳng làm sao biết trước tương lai ngày mai,
G Cho đi cũng là nhận lại.
Am Người ban ơn xin khắc,
Riêng những ai cơ cầu, Em không phát sinh hận thù
Dm7 Chẳng một ai thoát ra được
Quy luật của tự G nhiên.
ĐK:
Thẳng thắn, thật Am thà thì thường thiệt thòi, thế Em thôi
Vấp ngã nhiều F lần để cảm nhận hết sự C đời
Kiếp sống là Am một vòng tròn diệu kỳ
Ghét ganh, Em hơn thua, tham sân si làm F chi? được G gì?
Đến cuối cùng Am rồi cũng phải nhắm mắt, xuôi Em tay
Phú quý nhường F người còn phần ta nương gió C mây
Chỉ muốn hằng Am ngày được cùng người nhà
Thảnh Em thơi như một bông hoa
Tâm F hồn tịnh G như phiến Am đá.
* Thẳng thắn thật Am thà dù nhiều thiệt thòi, vẫn Em vui
Vẫn cứ mặc F kệ đường mình hiên ngang chớ C lui
Kiếp sống là Am một vòng tròn diệu kỳ
Ghét ganh, Em hơn thua, tham sân si làm F chi? được Em chi. Fm
Tăng tone Am -> A#m
Đến cuối cùng A#m rồi cũng phải nhắm mắt, xuôi Fm tay
Phú quý nhường F# người còn phần ta nương gió C# mây
Chỉ muốn hằng A#m ngày được cùng người nhà
Thảnh Fm thơi như một bông hoa
Tâm F# hồn tịnh G# như phiến A#m đá.