1. Thật lòng anh có bao C giờ, tự nhìn về lại phía G sau
Nơi anh bước Am qua, nơi em phải ôm bao nỗi Em đau
Là do duyên F số không hợp, G hay là ai Em kia tốt hơn Am
Cớ sao người Dm ta đến sau nhưng lại được anh G thương.
2. Người buông câu C nói phũ phàng, em chẳng một G lời oán than
Mới đây đậm Am sâu, nhưng giờ phải xa Em nhau
Bình yên anh F ở bên người, G còn em là Em anh đấy thôi Am
Chẳng hiểu tại Dm sao em lại thương anh như G vậy.
ĐK:
Vậy là từ nay chúng F ta không G còn là Am gì của nhau
Chẳng cần bận F tâm mà G yêu giống như lúc C đầu
Lúc mới thương F em anh hứa G là yêu đến mai Am sau
Mà Dm nay anh nhẫn Em tâm đau thật là Am đau.
Giờ thì anh cứ nói F ra nếu G anh thật Am lòng muốn xa
Muốn buông tất F cả thì G anh cứ đi anh C à
Nếu bước bên F ai anh thấy, G hợp hơn ở nơi Am đây
Thật Dm tâm anh có Em yêu thương em gì Am đâu.
2. Người buông câu C nói phũ phàng, em chẳng một G lời oán than
Mới đây đậm Am sâu, nhưng giờ phải xa Em nhau
Bình yên anh F ở bên người, G còn em là Em anh đấy thôi Am
Chẳng hiểu tại Dm sao em lại thương anh như G vậy.
ĐK:
Vậy là từ nay chúng F ta không G còn là Am gì của nhau
Chẳng cần bận F tâm mà G yêu giống như lúc C đầu
Lúc mới thương F em anh hứa G là yêu đến mai Am sau
Mà Dm nay anh nhẫn Em tâm đau thật là Am đau.
Giờ thì anh cứ nói F ra nếu G anh thật Am lòng muốn xa
Muốn buông tất F cả thì G anh cứ đi anh C à
Nếu bước bên F ai anh thấy, G hợp hơn ở nơi Am đây
Thật Dm tâm anh có Em yêu thương em gì Am đâu.
ĐK:
Vậy là từ nay chúng F ta không G còn là Am gì của nhau
Chẳng cần bận F tâm mà G yêu giống như lúc C đầu
Lúc mới thương F em anh hứa G là yêu đến mai Am sau
Mà Dm nay anh nhẫn Em tâm đau thật là Am đau.
Giờ thì anh cứ nói F ra nếu G anh thật Am lòng muốn xa
Muốn buông tất F cả thì G anh cứ đi anh C à
Nếu bước bên F ai anh thấy, G hợp hơn ở nơi Am đây
Thật Dm tâm anh có Em yêu thương em gì Am đâu
Thật Dm tâm anh có Em yêu thương em gì Am đâu.