1. Am Giật mình nhận ra đã nửa kiếp Em người
Vẫn mong vẫn Dm7 chờ bờ G vai để tựa để C nương
Am Mặt trời rực rỡ sáng lối soi Em đường
Mấy ai soi Dm7 được tiền Em7 duyên kiếp trước của Am mình?
2. Dường như Am em bị cuốn vào dòng thác thời Em gian
Thanh xuân hư hao đi mấy Dm7 phần làm em G quên cách C yêu thương chính mình
Giữa lòng nhân Am thế làm sao tìm được chốn bình Em yên?
Mở mắt ra là Dm7 thấy dáng Em7 hình người Am thương?
ĐK:
Đời là mê Am cung biết tìm đâu một người có Em thể đi cùng
Hết nửa kiếp Dm7 người em ở G đây còn anh ở C đâu
Đời là vô Am hướng biết tìm đâu một người có Em thể chung đường
Lặng lẽ bên Dm7 em sau những Em7 năm thăng trầm nghiêng Am ngã.