Một người C quen, đã đi lấy Am chồng
Một người G7 yêu, thôi đã sang C sông
Tình ngày F xưa, gió cuốn lâng Em lâng
Thương những G7 chiều, nắng đến bâng C khuâng.
Một hạt sương, thoáng rơi trong Am hồn
Rồi ban G7 mai, chim hót bên C sông
Một ngày F qua, thôi thế cũng Em xong
Kiếp lưu G7 đày, còn ai ngóng C trông.
Tâm hồn F người, như suối vắng
Trên G7 triền núi, xa C xăm
Xuôi G7 vào, thung lũng sâu
Cuộc đời, theo bước C nhau.
Hỏi tình C yêu, biết ai ngóng Am đợi
Hỏi người G7 thương, vui hứa bao C câu
Để ngày F xưa, ta trót trao Em nhau
Những chân G7 thành, thương mến thâm C sâu.
Hỏi trời xanh, có chăng định Am mệnh
Để đời G7 tôi, sao mãi lênh C đênh
Cuộc tình F như, cút bắt bên Em nhau
Để u G7 sầu, vương đến mai C sau.