Sài Gòn Am ơi! Ta mất A7 người như người đã mất Dm tên
Như dòng G sông nước cuộn quanh F nguồn
Như người Dm6 đi cách mặt xa E lòng
Ta nhủ C thầm em có nhớ E7 không
Sài Gòn Am ơi! Đâu những A7 ngày khi thành phố xôn Dm xao
Trong niềm G vui tiếng hỏi câu F chào
Sáng đời Dm6 tươi thắm vạn sắc E7 màu
Nay còn gì Am đâu.
Ai ra C đi D nhớ hàng me Am già
Thu công Dm viên F hoa vàng tượng Am đá
Thôi hết F rồi mộng ước xa E7 xôi
Theo dòng đời Am trôi.
Sài Gòn Am ơi! Đâu những A7 ngày mưa mùa khoác áo Dm đi
Tay cầm G tay nói nhỏ câu F gì
Đâu quầy Dm6 hoa quán nhạc đêm E về
Còn rộn C ràng giọng hát Khánh E7 Ly
Sài Gòn Am ơi! Thôi hết A7 rồi những ngày hát nhớ Dm nhau
Nhớ Phạm G Duy với tình ca F sầu
Mắt lệ Dm6 rơi khóc thuở ban E đầu
Còn gì Am đâu
Sài Gòn Am ơi! Ta mất A7 người như người đã mất Dm tên
Mất từng G con phố đổi tên F đường
Khi hẹn Dm6 nhau ta lạc lối E tìm
Ôi tình C buồn như đã sống E7 thêm
Sài Gòn Am ơi! Tôi mất A7 người như người đã mất Dm tôi
Như trường G xưa mất tuổi thiên F thần
Hy vọng Dm6 xa hay mộng ước E gần
Nay còn gì Am đâu
Ai ra C đi D nhớ hoài câu Am thề
Nơi quê Dm hương F muôn người chờ Am ngóng
Ta tiếc F thời âu yếm xa E7 xưa
Bây giờ còn Am đâu
Sài Gòn Am ơi! Ta mất A7 người như người đã mất Dm tên
Như hàng G cây lá đổ bên F thềm
Mặt trời Dm6 soi dáng nhỏ dịu E hiền
Đang ngập C ngừng trên môi lắng E7 im
Sài Gòn Am ơi! Ta mất A7 người như người đã mất Dm tên
Như mộ G bia đá lạnh hương F nguyền
Như trời Dm6 sâu đã bỏ đất E liền
Nay còn Am đâu.