1. Dường Am như ai đi ngang E cửa,
Gió F mùa đông bắc se Am lòng
Chút C lá thu vàng đã Dm rụng
Chiều E7 nay cũng bỏ ta Am đi.
2. Nằm Am nghe xôn xao tiếng E đời
Mà F ngỡ ai đó nói Am cười
Bỗng C nhớ cánh buồm xưa Dm ấy
Giờ đây cũng bỏ ta E7 đi.
ĐK: Làm Am7 sao về được mùa Dm đông
Dòng G sông đôi bờ cát C trắng
Làm Am7 sao về được mùa Dm đông
Để G nghe chuông chiều xa C vắng
Thôi F đành ru lòng mình Dm vậy
Vờ E7 như mùa đông đã Am về.