Mùa xuân nơi C em có màu trời xanh sắc Dm thắm
Mùa xuân nơi F em có Dm vườn hồng tươi trong G nắng
Ngày em đôi F mươi tròn G đôi mắt nhìn Em vào đời
Miệng F chưa héo mòn nụ Dm cười bâng khuâng chờ ngày vui C tới.
Rồi xuân qua C đi nắng hè hồng lên đôi Dm má
Phượng rơi trên F sân, bướm Dm lượn cỏ cây hoa G lá
Vạt áo thấm F ướt còn G xao xuyến lòng Em đợi chờ
Làn F mây xám về dật Dm dờ ngày mưa đến thật C tình cờ.
Gió thu về ngoài F song cây bên đường im Dm bóng
Đã chớm như G mùa đông đường chiều về lạnh F giá
Lá úa rơi nhiều Em quá lá tiễn đưa người Dm đi xa.
Trời C về chiều lộng F gió bóng dáng em còn Dm đó
Bơ vơ cuối G sân ga người về lòng còn F nhớ
Thấp thoáng trong Em sương mờ, từng G kỷ niệm C ngày qua.
Vần thơ cho C em viết từ ngày xưa xa Dm vắng
Thời gian em F quên nhớ Dm về lòng thêm cay G đắng.
Ngày tháng tiếp F nối đời G cho tấm lòng Em dạn dầy
Đời F cho ngỡ ngàng tràn Dm đầy không như mình ngày xưa C ấy.
Vần thơ khi C xưa mắt nhìn đời còn ngơ Dm ngác
Vần thơ khi F xưa cũng Dm tựa lời ca G câu hát
Đời lúc nắng F sớm trời G cho tấm lòng Em thật thà
Lời F thêu nét mực đậm Dm đà dệt nên những tình mặn C mà
(Dệt nên những tình đằm C thắm)